Bạc Liêu Thương Nhớ Mặn Mòi
Bạc Liêu Thương Nhớ Mặn Mòi
Lang thang vạn nẻo, quê người,
Lòng tôi vẫn một phương trời Bạc Liêu!
Miền Nam, dải đất thân yêu,
Luyến lưu kỷ niệm, bao nhiêu mối tình!
Tình bằng hữu, tình gia đình,
Tình sông, tình biển, lại tình Bạc Liêu!
Nhớ ngày, họp bạn lính nghèo,
Đãi nhau, bữa cá bống kèo đã nư!
Cá bống kèo, loại sản ngư,
Sống nơi nước lợ, đồng chua sình lầy.
Nước ngọt, không có giống này,
Bạc Liêu ghé tới, có ngay bống kèo.
Ngoài ra, thổ sản cũng nhiều!
Nhãn, đào, cam, vải, hột điều, mía lau…
Tuy nhiên, nổi tiếng từ lâu,
Là nghề làm muối, trắng phau diêm điền! (*)
Muối từ nước biển tự nhiên,
Bơm lên mảnh ruộng phía trên cho đầy.
Chờ cho bắt nắng vài ngày,
Nước bay hơi; muối phơi bày trắng tinh!
Nắng soi, ruộng muối lung linh,
Muối khô, tinh thể mang hình lập phương.
Muối Bạc Liêu, trên thương trường,
Sản phẩm tinh khiết, giá thường phải chăng.
Cô Tư, gánh muối về làng,
Mặn mòi một gánh đa tình…
Tình sông, tình biển, lại tình Bạc Liêu!
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
(*) Diêm điền = Ruộng muối.
No comments:
Post a Comment