VÌ EM CÒN BÉ (2)
Friday, April 26, 2024
VÌ EM CÒN BÉ (2) (NGUYỄN VẠN THẮNG)
VÌ EM CÒN BÉ (NGUYỄN VẠN THẮNG)
VÌ EM CÒN BÉ
Ngày mất Nước ra đi em còn bé
Ngày điêu tàn đau xót cảnh ly hương
Em biết không chúng gây cảnh đoạn trường
Người gục chết ...niềm đau thương tức tưởi
Hàng vạn người tù đày chưa ra khỏi
Bọn hung tàn khát máu loài dã man
Chúng gây bao tang tóc cảnh điêu tàn
Cho dân Việt tháng năm dài đau khổ
Em còn bé làm sao em hiểu rõ
Bọn vô thần cộng sản lũ gian manh
Chúng ác hơn loài quỷ đỏ vạn lần
Chuyên nhồi sọ trẻ thơ thành khờ khạo
Bọn cộng sản chúng toàn loài tà đạo
Chúng giết người, cướp của hại người dân
Ải Nam Quan, Bản Giốc chúng hiến đâng
Ta phải gọi bọn này, quân phản Quốc
Hãy đứng lên cùng nhau chung góp sức
Diệt quân thù ra sức giúp Non sông
Hãy hiên ngang, bất khuất giống Tiên Rồng
Sống xứng đáng cháu con giòng máu Việt
Hãy đứng lên cùng nhau ta tiêu diệt
Bọn côn đồ, loài quỷ đỏ cộng nô
Để dân ta lấy lại toàn cõi bờ
Cho Đất Nước thanh bình vui sống lại
Nếu em hiểu tại sao phường vô loại
Hại dân lành, dâng đất Tổ tiên ta
Thử hỏi xem, còn đứng đó vui ca
Hay theo chúng, học đua đòi chém giết
Sử dân Nam, bao anh hùng hào kiệt
Quyết đấu tranh, cương quyết diệt quân thù
Không đứng nhìn, những kẻ quá ngu ngơ
Theo gót giặc, quay về hại Tổ Quốc
Em còn Bé hãy đứng lên xây dựng Nước
Đừng theo chúng làm điều ác gian manh
Hãy nhìn xem tội chúng quá rành rành
Dâng đất biển, Hoàng sa cho Tàu cộng
Nếu lương tâm các em còn giao động
Xin quay về nối gót bậc Ông Cha
Đừng nghe theo bè lũ hại quê nhà
Giòng máu Việt muôn đời luôn bất khuất
Nguyễn Vạn Thắng
30/4 NGÀY QUỐC HẬN (TRẦN QUỐC BẢO)
30/4 - Ngày Quốc Hận! Thơ Trần Quốc Bảo
30/4 - Ngày Quốc Hận!
Cương quyết vùng lên! Toàn dân nước Việt!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
Wednesday, April 24, 2024
ĐỪNG TRỞ LẠI SÀI GÒN (THƠ- TRẦN TRUNG ĐẠO/ NHẠC- PHẠM ANH DŨNG)
Đừng Trở Lại Sài Gòn
Thơ: Trần
Trung Đạo
Nhạc: Phạm Anh Dũng
Anh ra đi Sài Gòn xưa đã chết
Cây me già cô độc đứng trong mưa
Đừng trở lại, chẳng còn gì nữa hết
Em đã tàn hương sắc của năm xưa
Anh ra đi mùa đông buồn hoang vắng
Mùa mưa dài, mưa trút nước nơi đây
Đừng trở lại, chẳng cần ai đưa đón
Để em ngồi nghe lá khóc trên cây
Đừng trở lại, anh ơi, đừng trở lại
Về làm chi không ai trách anh đâu
Về làm chi, cơn mộng đã tan rồi
Về làm chi, anh ơi về chi nữa!!!
Anh ra đi cửa lòng em đã đóng
Với đau thương chồng chất tuổi xuân qua
Đừng trở lại, không còn ai mong ngóng
Xuân đã tàn từ độ én bay qua
Trần Trung Đạo
NỤ HÔN NGÀY ẤY (BẰNG SƠN)
Nụ Hôn Ngày Ấy
Em còn nhớ ngày xưa bên góc
phượng
Nụ hôn đầu ta ngây ngất
trao nhau
Bởi vì sao duyên thắm lại
phai màu
Dòng định mệnh cách ngăn
tình đôi ngã
Bao thu vàng lá úa chẵng
ngừng rơi
Từng đông lạnh tuyết phủ
trời băng giá
Men tình đầu theo rượu thắm
bờ môi
Dần tan biến như cành khô
trụi lá
Anh bùi ngùi mang nổi nhớ
ra đi
Tình yêu ấy theo tàu xa vạn
dậm
Những ngày hè ve dạo khúc
biệt ly
Nhìn phượng đỏ nhớ về bờ
môi ấm
Ai trong đời không một lần
sâu đậm
Nhưng bây giờ là dĩ vãng mà
thôi
Theo dòng sông đưa nỗi nhớ
xa rời
Con tim cũng khô vết sầu
duyên phận
Nụ Hôn ngày ấy
Bằng Sơn