CHUYỆN VUI THỜI COVID -19
1/CHỊU THUA ( BÓ TAY )
Hôm qua đi tụng kinh cầu siêu và cúng
cơm tại một tư gia , vì gia đình quá đông không thể đến chùa hết vả lại họ cũng
muốn thờ thân mẫu tại nhà nên thỉnh Nguyên Nguyện về nhà cúng
Thất tuần đầu tiên Nguyên Nguyện không
mang Mask ,vì mang sẻ rất khó khăn tụng kinh
nên cất cái Mask vô đãy , gia đình từ lớn đến nhỏ , ai cũng đeo Mask
Thất tuần thứ 2 , vừa vô nhà gia chủ ,
cô chủ nhà bảo rằng : thưa thầy con của
con, cháu làm bác sĩ bên Seatle cháu về cúng bà ngoại ,
cháu nói với con phải đề nghị Thầy đeo Mask như vậy sẻ không bị lây lan
Tuần thất thứ 3 , vận y hậu vừa xong ,
cẩn thận đeo Mask ,Nguyên Nguyện đến bàn Phật chuẩn bị tụng kinh , cô gia chủ bảo
rằng: thưa Thầy tuần trước khi Thầy cúng xong , tối đó còn nằm mơ , mẹ con về
nói rằng : ông Thầy tụng kinh mà đeo miếng che miệng , mẹ sợ quá không dám ăn
,con thưa với thầy , khi cúng cơm cho mẹ, thầy đừng đeo miếng che miệng
Dạ thì thôi không đeo , nhưng sao thầy
thấy gia đình chị ai cũng mang mash mà , vậy má chị không sợ sao?
Chị trả lời : má con quen với tụi con
rồi mà , tụi con có mang khăn tang , mẹ con nhận ra tụi con, nên mẹ con không sợ
Vậy thầy cúng 2 tuần thất rồi
, má cô không nhận ra thầy sao ,
Dạ thầy không đeo miếng che miệng mẹ
con không sợ , mẹ con ăn mới no
MÔ PHẬT
2/ CẠN LỜI SÔNG NÚI
Sáng nay có một cụ Phật tử lớn tuổi nhờ
người cháu gọi Viber từ Phú yên qua thăm .
Bà hỏi . Thầy có khỏe Ko ? Bên
đó con dịch dật Cô vít ,Cô vét giờ nó ra sao rồi . Bên này Tuy
hoà nóng quá . Con dịch dật này nó bay tùm, lum tùm la , nóng
quá nó chết như rạ . Tui lau nhà mà hốt cả bụm dãy .
Mô Phật. Cạn lời sông núi
3/MỘT PHEN MẤT VÍA.
Sáng nay hộ niệm lễ tang cho một cụ bà
. Cụ bà có một người chị 89 tuổi cũng đến hộ niệm .
Vì trong mùa dịch corona , nên rất
giới hạn người thăm viếng . Cụ lớn tuổi, nên Nguyên Nguyện mời cụ
ngồi dãy ghế cuối cùng tránh xa mọi người , bảo đảm an toàn trên xa lộ cho
cụ
Hơn 2 tiếng đồng hồ trôi qua , sau khi
tụng kinh cầu siêu và cúng cơm. Nguyên Nguyện xả y hậu , định ngồi nghĩ cho khỏe
. Nhìn xuống thấy cụ ngồi mà cái đầu nghẹo sang bên trái .
Hết hồn . Nguyên nguyện chạy đến . Cả
tang gia cũng chạy đến . ai nấy cũng không dám đến gần vì không biết sẻ xảy ra
điều gì ., mọi người vô cùng bối rối , 2 cô làm việc trong nhà quàn cũng
chẳng biết xử lý làm sao
. Nguyên Nguyện đến gần bà cụ , lấy hết
sức bình tỉnh , nhắm mắt . Nín thở , lấy tay phải vỗ nhẹ vào vai bà .
Tay Vừa vỗ chạm đến vai bà . Bỗng
nhiên bà ngáy thiệt to : Hực . Hực Hực . Lúc đó hồn vía Nguyên Nguyện bay lên
mây, hồn phi phách tán , thụt cái tay lại không kịp ngáp . Lúc đó tim đập 180/
1 nhịp . Mặt mày tái xanh , thở không đều ,mồ hôi lấm tấm ướt cả lưng , Chưa kịp
phản xạ gì . Bà cụ mở mắt ra , Nguyên Nguyện hỏi . Cụ có sao không ? Cụ trả lời
: không. Vì nghe ông sư phụ tụng kinh hay quá nên ngủ say .
MÔ PHẬT
4/ HỜI ƠI HI HÚT HÔ HÔ HA HAI HIN
( Trời ơi vi rút cô rô na nineteen )
Chiều nay lại đi hộ niệm một lễ tang nữa
. Hương linh của vị này đưa về Dallas. Vì gia đình cha mẹ ở đó . Tang lễ diễn
ra vô cùng đơn giản, vì trong mùa đại dịch corona. Khi đi chuyện cổ quan tài ra
nghĩa trang .
Trời Oklahoma bỗng nhiên trở lạnh
. Gió thổi nhiều thật nhiều . Mang theo cái lạnh từ phương Bắc . Cho nên mọi
người đều cảm thấy run rẩy .
Chiếc xe tang vừa dừng trên con
lộ nội bộ của nghĩa trang . Nguyên Nguyện, tang gia . Bạn bè và những người làm
việc hơn 20 người . Chiếc quan tài được đặt trên khung đẩy. Mọi người đồng niệm
danh hiệu Phật A Di ĐÀ để trợ niệm thăng xa . Đi đầu tiên là Nguyên Nguyện, tiếp
đến là lư hương . Sau lư hương là di ảnh , sau di ảnh là quan tài , gia đình và
bạn bè . Mọi người ai cũng nhất tâm niệm Phật , 2 người trong nhà quàn . Một
người phía trước là đàn ông . Một người phía sau là phụ nữ . Cô cũng hơi cao to
và quá khổ . Cô đang đẩy cổ quan tài đi khoảng 5m thì dưới chân cô một con rắn
lục màu xanh ngóc đầu lên và le lưỡi . Cô nhìn thấy nó . Cô mất hết bình tỉnh .
Phản xạ đầu tiên cô la lớn :á......…..á và tiếp theo là cô buông tay khỏi chiếc
quan tài , nhảy qua bên phải theo quán tính . Chưa kịp hoàn hồn . Khi cô phóng
qua bên phải . Lúc đó có một chú thanh niên . Chú cũng quá khổ như cô . Chú bước
đi từng bước chắc như bắp . Chú đi sau cô . Khi cô phóng qua bên phải một cách
lẹ làng như phim chưởng Hồng Kông . vừa lúc đó Chú tới nên . Cô Tán một phát vô
chú . Chú té ngửa . Vừa té chú vừa nói . Hời hơi hi hút hô hô ha hai hin ( trời
ơi vì rút cô rô nà nineteen ) . Mọi người quay lại thì cô đã đặt chiếc bàn tạ
trăm cân của cô lên trên cánh tay rắn chắc của chú . Phải đến 3 người đàn ông
Việt mới giúp cô đứng dậy được . Còn chú kia thì lầm bầm . Hém hột hút
hiêu hán hường ( sém một chút tiêu tán đường ) .
Riêng Nguyên Nguyện nghe cái rầm
. Nhưng vẫn Nhiếp tâm niệm Phật. Và chậm rãi từng bước đi trong Chánh niệm . Tới
ngày chổ đầu huyệt quay lưng lại thì hỡi ôi mình cách xa họ hơn 30 m . Quê
không tưởng tượng nổi . Một mình lặng lẻ đi trên còn vắng . Chỉ còn có mộ phần
mà thôi
Oklahoma April 26,2020
THÍCH NGUYÊN NGUYỆN