Những Người Muôn Năm
Cũ –
Huy Phương
Âm nhạc thường mang kỷ
niệm của quá khứ. Âm nhạc không có phần hoài tưởng là những nốt nhạc vô hồn.
Tôi xin cám ơn nhạc sĩ Phạm Đình Chương đã cho chúng ta bài “Ly Rượu
Mừng” bất hủ. Những năm đón giao thừa trong nhà tù tập trung giữa
không khí giá lạnh của miền Bắc, chúng tôi hát “Ly Rượu Mừng” mà dàn dụa nước
mắt nhớ lại những mùa xuân êm ấm đã qua, mà buồn đến vận nước, mà thương mẹ,
nhớ em, nghĩ đến đàn con nheo nhóc.
Chính những hình ảnh “người công nhân ấm no”, “binh
sĩ lên đàng,” “chúc non sông hoà bình” làm bọn cai tù
không để ý, mà chúng tôi ẩn dấu nỗi niềm “có bà mẹ già, từ lâu mong con
mắt vương lệ nhoà”, “bước con về hoà nỗi yêu thương…”, “đợi anh về
trong chén tình đầy vơi,” và “nhấc cao ly này! hãy chúc ngày
mai sáng trời tự do!” Bài hát này chúng ta đã nghe đi nghe lại nhiều lần
như là một thứ biểu tượng cho ngày Xuân bên cạnh tiếng pháo hay chiếc bánh
chưng xanh.
Chúng ta đi, mang theo Ly Rượu Mừng.
Nhưng hôm nay Phạm Đình Chương đã không còn nữa!
Xuân đến chúng ta nghe “Anh Cho Em Mùa Xuân”, mà người làm
thơ Kim Tuấn cũng như người nhạc sĩ phổ thơ Nguyễn Hiền cũng đã ra đi.
Xuân đến chúng ta hát “Xuân Này Con Không Về” làm sao khỏi
nghĩ đến giọng hát Duy Khánh, nghe câu “thấy hoa mai nở anh mới biết
xuân về hay chưa” lại nhớ Nhật Trường, cả tiếng đàn của Vô Thường
trong Xuân Tha Hương như còn réo rắt đâu đây!
Người Huế nhớ Mậu Thân với “Những Con Đường Trắng”,“Chuyện
Một Chiếc Cầu Đã Gãy” làm sao quên được Trầm Tử Thiêng.
Thắp một nén hương thơm, để nghe lại Sĩ Phú, Ngọc Lan…
Xa hơn là Văn Phụng, Dương Thiệu Tước, Ngọc Bích, Nhật
Bằng, Minh Trang, Vũ Thành, Hoàng Trọng…kể làm sao hết!
Tất cả đều đã đi qua, nhưng hình như họ vẫn còn đâu đây,
phảng phất lời thơ, tiếng nhạc gần gũi bên chúng ta. Chúng ta mang theo họ
trong hành trang của chuyến ly hương dài và có khi là vô tận. Có khi nào bạn
nghĩ đến những người đã khuất, đã rải hương hoa trên con đường chúng ta đang đi
không?
“Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?”
Huy Phương
No comments:
Post a Comment