MÙA
THU ĐẾN TỪ NƠI ANH.
Có phải mùa Thu đến từ nơi
anh?
Nên trong gió có
mang mùi quen thuộc,
Gió theo em như anh
theo chiều chuộng,
Có loài hoa nào theo
gió đưa hương?
Theo gió mùa Thu
quấn quýt mùi thơm,
Những hoa cỏ tay em
không nỡ hái,
Qủa lê chín cuối mùa
còn đắm đuối,
Chưa lìa cành ở lại
đón Thu sang.
Và lá nữa, lá cũng
từ nơi anh,
Nên màu lá úa vàng
vì thương nhớ,
Lá trong sân, lá
ngoài đường ngoài phố,
Bao nhiêu tình em
không đếm hết đâu..
Và nắng nữa, nắng
cũng đã đổi màu,
Từ mùa hè chuyển
sang Thu tình tứ,
Nắng ngọt ngào dù em
chưa nếm thử,
Trời mùa Thu mà có
nắng mật ong.
Có phải mùa Thu đến
từ nơi anh?
Mây mùa Thu mềm như
khăn áo mỏng,
Anh không là biển,
anh không là sóng,
Nghĩ đến anh sao hồn
em lênh đênh.
Em nghe thấy điều kỳ
diệu rất riêng,
Tiếng thì thầm của
mùa Thu lá rụng,
Là anh đấy, tiếng
anh đang hứa hẹn,
Mùa Thu nối liền hai
trái tim xa.
Em biết mùa Thu đến
từ anh mà,
Có tình
anh trăng mùa Thu sẽ đẹp,
Anh không là sông
anh không là bến,
Sao em mơ thuyền chở
ánh trăng về.
Anh ơi, thuyền em
chở ánh trăng thề,
Cho nhân gian một
mùa Thu ảo mộng,
Mùa Thu này anh vì
em gởi tặng,
Chỉ có em và anh
biết mà thôi..
Nguyễn Thị Thanh Dương.
No comments:
Post a Comment