Wednesday, February 3, 2021

CƯỜI CHÚT CHO ĐỜI LÊN HƯƠNG (ST)

 

Bực mình.

 

Trên đường về nhà, bạn dừng xe lại cho một cô gái thật đẹp quá giang.

Đang lái xe, thình lình cô ta bất tỉnh nhân sự trên xe của bạn.

Bạn đành phải chở cô ta vào bịnh viện.

Bực thật!

Tại bịnh viện bác sĩ chẩn bịnh và cho biết cô ta đang có bầu!

Họ nồng nhiệt chúc mừng bạn sắp được làm cha.

Bạn cãi là bạn không biết cô gái và bạn không phải là cha đứa bé.

Nhưng cô gái lại khăng khăng nói bạn là cha đứa bé!

Cái nầy thiệt là quá bực!

Bạn tức quá đòi họ thử máu kiểm lại ADN để chứng minh là bạn nói thật.

Họ thử máu bạn và cho biết bạn bị bịnh hiếm muộn không thể nào có con nối dõi. Bịnh nầy bẩm sinh từ lúc bạn mới lọt lòng!

Bạn cảm thấy hết sức bực nhưng vui mừng vì được thoát nạn.

Trên đường về bạn sực nghĩ về 3 đứa con của mình...

Bây giờ mới đúng lúc bực mình tối đa...

( Sưu tầm...bậy...)

 

 

Kiếp trước của con heo

 

Một con lợn sề bị đem ra chọc tiết, nó đau đớn kêu gào thảm thiết. Bụt hiện ra hỏi: vì sao con khóc?

Con lợn sề rưng rưng nước mắt: thưa Bụt, cuộc đời này thật bất công! Con sinh ra đã mang thân hình xấu xí, cả đời phải ăn cơm thừa canh cặn, thế mà cuối cùng lại bị giết thịt để làm thức ăn cho kẻ khác, vậy công bằng ở đâu?

Bụt cười: Con không hiểu rồi! Để ta giải thích cho con. Cuộc đời này có luật nhân quả, có kiếp luân hồi.

Kiếp trước con bỏ ngoài tai những lời dạy bảo của ông bà cha mẹ, nên kiếp này trời phạt cho con mang đôi tai to.

Kiếp trước con nhắm mắt làm ngơ trước những cảnh cơ cực của người khác, nên kiếp này trời phạt cho con mang đôi mắt híp.

Kiếp trước con ngồi ì một chỗ nhiều, nên kiếp này trời bắt con mang chân ngắn, bụng to.

Kiếp trước con nói nhiều làm ít, lừa phỉnh chúng sinh, nên kiếp này trời bắt giọng con ” khịt khịt “.

Kiếp trước con hát karaoke nhiều, nên kiếp này trời bắt mõm con nó dài.

Kiếp trước con sa đọa trụy lạc, nên kiếp này trời phạt con mang nhiều vú.

Kiếp trước con ăn chơi phè phỡn bằng tiền mồ hôi nước mắt của người khác, nên kiếp này trời bắt con ăn cơm thừa canh cặn.

Kiếp trước con hãm hại nhiều người vô tội, nên kiếp này trời phạt con bị giết thịt.

Con đã giác ngộ ra chưa?

Con lợn sề gạt nước mắt, bán tín bán nghi, băn khoăn tự hỏi: ” Chả lẽ kiếp trước mình là một vị quan Việt Cộng”???

 

 

Quần có như không

 

Người Nam kêu Quần rách, Người Bắc nói là .... Quần què ( ! )


Quần là quần, nhiều khi không mà có.
Quần là quần, nhiều lúc có như không
Quần xăn cao khoe đùi trắng như cao
Cho bầy đàn mang mang như đập đá.
Quần xăn cao như là giấc chiêm bao.
Giật mình cứ hỏi: Ô! quần đâu?



Quần là quần nhiều khi không mà có.
Quần là quần nhiều lúc có như không
Quần như không, khi mình mới quen sơ.
Khi mặc quần, vẫn ngỡ không mặc chi.
Quần như không, nhưng chẳng nói năng chi.
Cứ từ từ, tháo nút như thằng câm.

Quần cụt là quần mô đen ngày trước.
Giờ quần què thì mới đúng mô đen.
Nhưng nhiều nàng thì vẫn chíp thêu ren
và càng nhiều người nhướng mắt trơ trơ

Giờ thì quần đùi nơi đâu cũng có
Giờ thì quần què có cũng như không
Chiều hôm kia trên đường phố em qua
Em mặc quần đi ngang qua hàng nước
Mười lăm anh với mười tám ông râu
Bần thần, ngơ ngác cơn bệnh run.
Rồi thì chợt bừng lên như lửa nóng.
Rồi thì là một tiếng sét thinh không.
Này em ơi có phải lúc đi qua
Em giả vờ phấp phới cái quần trong.
Này em ơi, anh ngộp quá đi thôi,
Cái quần đùi dẫu có như là không.

Quần là quần què như không mà có
Quần là quần nhiều lúc có như không
Thôi thì mình đành trố mắt ếch đi thôi
Vì nhiều lần quần có cũng như không.

Nỗi buồn trong đêm



“ Quê  hương tui cái mùng mà kêu cái màn “ ?  

“Quê hương tui cái Quần rách mà lại kêu là cái.... Quần què “ ?


No comments: