Mấy hôm nay lên net
chỉ thấy tin buồn! Những người bạn của ông xã tôi theo thứ tự ra đi không lời từ
giã; nhóm NH 65-72 trông còn trẻ, còn
xinh thế mà tin vui hổng thấy, chỉ chỉ
thấy toàn cáo phó, phân ưu….!!! Dù nhiều anh chị “được” đăng trong tin buồn tôi
chưa bao giờ gặp mặt, nhưng lòng tôi vẫn không khỏi ngậm ngùi khi nghĩ chẳng
chóng thì chầy cũng đến phiên mình, đúng
như câu “trời kêu ai nấy dạ!” Nhưng mới đây, mở mail thấy tin thật vui đó là
thông báo “Đại Hội Cựu Học Sinh Phú Yên kỳ 4” sẽ được tổ chức tại Nam Cali vào đầu tháng 10 năm nay. Đối với tôi, đó là niềm vui lớn, dù rằng dư
âm của ĐH 3 vẫn còn lắng động
đâu đây.
Đối với đa số anh chị
sống tại những thành phố có nhiều người Việt cư ngụ như Little
Saigon, San Jose
hoặc Houston thì bạn bè không thiếu; riêng tôi và một số người khác, hình như định
mệnh an bài từ khi xa quê nhà đến xứ người, nên chúng tôi chẳng có mấy khi gặp được
đồng hương, chứ đừng nói chi đến người dân xứ Nẫu của tôi!

Tôi ít khi được
nói tiếng mẹ đẻ. Suốt ngày ở sở phải vận động chân tay khi nói tiếng
Anh, đôi
khi gặp hàng xóm thì dùng “sign language”,
về nhà thì nói tiếng bồi nửa Việt nửa Mỹ với 2 cậu con trai, vợ chồng gặp nhau cũng chỉ trao đổi vài câu: người
nói tiếng Nẫu, kẻ nói tiếng “Bùi Chu”, hu hu…

Đã hơn 30 năm rồi cuộc đời tôi thế đó, tưởng chừng
như không bao giờ gặp lại người cùng quê với mình, chứ nói chi đến “cố nhân”.
Nhiều đêm nhớ bạn bè hoặc nhớ kỷ niệm, chỉ còn ngân nga câu “thôi đành hẹn lại
kiếp sau!”
Nhưng sau khi chị Cỏ May (chị của bạn học tôi Vy Lan) rủ tôi tham dự ĐH 2 tại San
Jose, tôi vui mừng
hẹn chị sẽ gặp nhau ở đó… Sự thay đổi bất ngờ trong kỳ ĐH tôi đã gặp lại đồng
hương xa gần trong khung cảnh êm đềm, vui nhộn, tay bắt mặt mừng, tiếng nẫu
vang lên tưởng chừng như tôi đang sống tại Phú Yên, rồi bất ngờ gặp lại rất nhiều
bạn bè như cô láng giềng Vĩnh Ái xinh xinh, các chị Bội Lan, Cỏ May, Xuân Thanh…
bên cạnh những chị mới quen như Ái Mỹ, Hồng Hải, anh chị Lâm-Thu, Vinh-Hiền,
anh Hoàng Trọng Nghĩa, anh Tống Phước Cường cùng các anh trong BTC như Nhượng, anh
Hiền, Chị Hằng, Chị Tấm, Thầy Nhạc chị
Mai Hương… Dù chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà tình thân như đã từ kiếp
nào. Tôi đùa giỡn như trẻ thơ, ăn nói vô
tội vạ không cần suy nghĩ đắn đo, không sợ ai chê “phát ngôn bừa bãi”, mà còn
được lên sân khấu kể chuyện tiếu lâm nữa chứ… Tôi như người đã chết thật sự
trong tâm hồn bỗng dưng sống lại, tôi cảm thấy vui mừng, rộn rã chẳng bút mực
nào tả hết nỗi lòng…Sau khi về nhà tôi gọi phone thường xuyên nói cười vui như
hội; ông xã tôi hay
trêu “Đi đại hội chắc
gặp lại cố nhân sao mà kỳ này vui quá vậy, nếu có gặp lại nhớ hỏi xem ảnh còn
yêu em thì anh cho rước đó, kèm theo ít của hồi môn…” Tôi chu mỏ trả lời tiếng bằng
tiếng Nẫu của tôi rằng:
- Xin “lẫu” nhen anh, nếu gặp lại, anh ấy sẽ đón em cả hai tay lẫn 2 chân, em ra đi không cần gì hết, chỉ cần “một túp lều tranh hai quả tim vàng”, mà vàng lúc này có giá, không cần “hầu “ môn “hầu” miếc gì cả … Lúc đó anh đừng thét lên: Anh đã lầm cho em đi đại hội, giống như Lam Phương than “Anh đã lầm đưa em sang đây!”
Nhưng sau khi chị Cỏ May (chị của bạn học tôi Vy Lan) rủ tôi tham dự ĐH 2 tại San


- Xin “lẫu” nhen anh, nếu gặp lại, anh ấy sẽ đón em cả hai tay lẫn 2 chân, em ra đi không cần gì hết, chỉ cần “một túp lều tranh hai quả tim vàng”, mà vàng lúc này có giá, không cần “hầu “ môn “hầu” miếc gì cả … Lúc đó anh đừng thét lên: Anh đã lầm cho em đi đại hội, giống như Lam Phương than “Anh đã lầm đưa em sang đây!”




Lòng còn nhớ các anh
chị ở Houston nên sau khi nghe anh Vũ Đình Tùng thông báo về
Dạ Tiệc của Hội Đồng
Hương Phú Yên và ngỏ ý mời, tôi nhận lời
ngay và rủ ông xã của tôi trở lại thành phố này vào ngày 24 tháng 2 để tham dự vì, tôi thèm thấy những khuôn mặt
thân thương, tôi thèm nghe âm thanh trìu mến đã ăn sâu vào tâm huyết tôi đã bao
năm rồi không có dịp trở về thăm quê cha đất tổ. OX tôi hân hoan đi ngay dù phải lái xe gần 9
tiếng, vì anh cũng muốn thăm bạn bè cùng quê vợ mà nhất là nghe tôi ngày nào
cũng tuyên truyền ăn sâu vào tâm trí là người PY dễ mến dễ yêu…



BTC cho biết
kỳ họp mặt lần này sẽ có nhiều mục hấp dẫn bất ngờ… Xin “lẻo mép” bật mí một tí
là sẽ có chương trình thi Hoa Hậu áo dài, áo tắm, áo dạ vũ… (Hình như cũng có
thi cả áo dài khăn đống cho mí ông nữa đó). Mấy hôm nay tôi đắn đo nhìn mình trong gương quẹo qua ẻo lại , đi tới đi
lui,
mỉm cười làm dáng tập dợt y chang như người mẫu….OX tôi nhìn thấy sợ run cả
người toát mồ hôi lạnh, và phán ngay “Thôi cho anh xin, nhan sắc em chỉ bằng
Chung Vô Diệm, hai lần sinh nở, vòng nhỏ thì to, vòng cần to lại bé tí mà thi
cái gì, tội cho khán giả & ban giám khảo phải mệt con mắt….” Tôi cong môi cãi “Anh này chỉ được cái chê,
em có đi thi với mấy cô 18-20 đâu, tụi em thi trong giới tuổi quá non của tụi
em, Ở Mỹ này anh không nghe tuổi 40 là mới bắt đầu sao, như vậy em còn trẻ
chán, ở đây đầy đủ anh đừng lo, cái gì nhỏ mà em cho to chả được khéo lo, chỉ sợ
lúc đó anh không còn nhận ra con dzợ xứ Nẫu này đó chứ, hơn nữa thi hoa hậu
không phải chỉ sắc đẹp họ còn chấm cả tài năng nữa..!” Nghe tới câu tài năng thì OX tôi ngất xỉu chắc
ổng tìm hơn 30 năm mà chẳng khám phá ra tài năng nào của tôi cả…!!! Buồn
thay!!!


Mong thay các Thầy
cô các anh chị bạn bè sẽ tham dự thật
đông, thật nhiều, nhớ rủ nhau cùng đi
xin ủng hộ giới trẻ kỳ này cho thêm phấn khởi vì biết đâu không còn dịp
nào, cơ duyên nào để gặp lại “cố nhân”.
Navarre, Fl., Mar/10/2013
Thukỳ.
No comments:
Post a Comment