| 
Em thì thào đá sỏi 
Rạn vỡ bước chân
  thầm 
Sóng ngàn năm tĩnh lặng 
Dòng chảy nào mù tăm 
Mắt sao hôm lấp lánh 
Tóc Ngân Hà đam mê 
Môi ngoan mềm nhục thể 
Vai run bờ đê mê 
Ngẫu nhiên là những hạt 
Lượng tử chẳng quay về 
Bến thời gian hửu han 
Trinh nguyên bờ tuyết lê 
Nắng rót dòng thủy tinh 
Lung linh màu quang phổ 
Thuyền neo không bến đỗ 
Vũ trụ chìm u
  minh 
Trăng thu vàng lã lơi 
Tay ghì ấm sắc tố 
Chân siết bờ hư vô 
Định mệnh là ngẫu nhiên 
Cuốn theo dòng vô định 
Tâm như thường như tịnh 
Thân vô thường vô minh 
Vũ trụ từ big
  bang 
Tinh cầu thơm hơi thở 
Ngực dậy thì hé mở 
Thiên Hà trôi bến xa 
Em hào quang phật tổ 
Đốt cháy địa ngục ta 
Cỏi mười phương minh triết 
Sinh, trụ, thường, sát na! 
Em suối nguồn vô tận 
Nhã nhạc khóc trên môi 
Xương máu thịt tơi bời 
Cỏi trần gian si hận… 
Em hảy uống cùng ta 
Giọt ngàn năm mật đắng 
Mai tương phùng mưa nắng 
Mịt mù trong cỏi xa! 
PHẢN MINH
  AN 
Cali (
  San Jose) | 
Friday, March 24, 2017
RẠN VỠ (Phan Minh An)
Labels:
-Thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)


 
No comments:
Post a Comment