BIẾN ĐỔI
Một đệ tử không ngừng than phiền những người chung quanh; Minh
Sư phán bảo anh ta: "Nếu con muốn được yên tĩnh, con phải lo thay đổi
chính con, chứ không phải thay đổi người khác. Bao bọc chân mình bằng đôi
hài thì dễ hơn là lót thảm khắp cùng mặt đất."
*Kẻ thù nhất của đời người là chính mình.
*Đôi khi chúng ta quá nghiêm khắc với bản
thân mình khi cứ luôn nghiền ngẫm những lỗi lầm mà ta mắc phải, cho rằng cả
thế giới đều nhớ đến nó và quy trách nhiệm cho ta.. Chúng ta dã hoàn toàn quên
rằng đó chỉ là hai viên gạch xấu xí giữa 998 viên gạch hoàn hảo. Và đôi
khi chúng ta quá nhạy cảm với lỗi lầm của người khác. Khi bắt gặp ai đó mắc
lỗi, ta nhớ kỹ từng chi tiết. Và hễ có ai nhắc đến tên người đo, ta lại liên hệ
ngay đến lỗi lầm của họ mà quên bẵng những điều tốt đẹp họ đã làm. Cần phải học
cách rộng lượng với người khác và với chính mình. Một thế giới nhân ái trước hết
là một thế giới nơi lỗi lầm được tha thứ.
*Người đời thường mang hai cái bị.
Cái bị trước ngực chứa đầy khuyết điểm
lổi lầm của người khác.
Cái bị sau lưng chứa đầy khuyết điểm lổi
lầm của chính bản thân.
Do đó người đời thường bực bội ,bất an
trước các lổi lầm quá dể thấy của người khác.Trái lại,với các lổi lầm của chính
bản thân, người đời thường che dấu, không muốn ai thấy, chính mình củng không
thừa nhận, không nhận ra, cho nên khó khá được, cho nên khổ dài dài. Muốn
hết khổ, muốn bớt khổ, người đời, dù theo tôn giáo nào, nên đổi vị trí của hai
cái bị nói trên.
Khi nhận thấy chính bản thân củng có
quá nhiều khuyết điểm, người đời chắc chắn không còn dám cao giọng chỉ trích nhục
mạ người khác, củng như không còn chỉ trích tôn giáo, tín ngưởng của người khác
đang theo.
Nếu quí vị không muốn đổi vị trí của
hai cái bị, thì quí vị đổi nội dung của chúng củng được.
Cái bị trước ngực chứa đựng toàn ưu điểm
của người khác.
Cái bị sau lưng chúa đựng toàn ưu điểm
của chính bản thân.
Khi đó quí vị sẻ thấy ưu điểm của người
khác quá nhiều, lắm khi vượt trội hơn mình, mình thực ra chẳng bằng nhiều người
lắm.Từ đó, mình bớt đi tánh phê phán, phỉ báng người khác. hảy thu mình lại,
quán suy chính bản thân, quán suy chính bản tâm, mình sẻ được bình an ngay.
*Giữ thái độ im lặng đối với lời khen
cũng như lời chỉ trích. Một bức rèm đong đưa về phía trước rồi về phía sau
trong gió.Tự nhiên là phong cách của người đạt Đạo.
* Báu đong đầy vủ trụ
Bố thí ruộng từ bi
Nương nhờ thuyền bát nhả
Dạo chơi biển vô vi
Sắc tức thị không(Cái có nó bó cái
không): Trong sự sống của ta có nhửng thứ không phải là của ta (không khí và
ánh sáng mặt trời).
Sự sống của tất cả đều ẩn chứa (vô tướng
= thật tướng) năng lượng tương tác vô biên, trong hoa củng có nhửng thứ không
phải của hoa.
Hoa nở như nhiên không phân biệt
Tặng muôn sắc thắm ngát hương đời
Thương yêu tha thứ không điều kiện
Ở đây bây giờ thật thảnh thơi
*Mổi sáng thức dậy đón ánh sáng bình
minh, hảy hít hơi thở thật sâu thật lâu thật mạnh thật dài, để cảm nhận sự sống năng
lượng tương tác của ta và vạn hửu quanh ta vô cùng tuyệt vời thi vị như
bài thơ, say mơ như điệu luân vủ, và đầy đủ như bản nhạc chí trung hòa.
Cảm tạ: Cảm thông nhửng khuyết điểm, và tạ ơn nhửng ưu điểm .
Trân quý: Nhủng năng lượng tương tác không phải của ta, đang ở trong ta.
Cảm tạ tất cả vui sống trọn ngày
Trân quý tất cả hưởng sáng giờ đây
No comments:
Post a Comment