VỢ TA & VỢ NGƯỜI.
Đã nhiều nước mắt, tiếng cười
Xoay quanh câu chuyện vợ người, vợ ta
Vợ mình mình chẳng mặn mà
Nhưng thường mơ vợ thằng cha láng giềng
Với ta, vợ có lúc phiền
Nhưng thằng hàng xóm nó ghiền nó mê
Vợ mình có lúc mình chê
Nhưng nhiều thằng khác sẽ dê nhiệt tình
Vợ người, ta lại tỏ tình
Vợ mình, thằng khác nó rình cua ngay
Vợ mình, mình lại đắng cay
Vợ người, ta lại tỏ bày yêu thương
Vợ người, ta muốn lên giường
Vợ mình lạnh lẽo gió sương chẳng nhìn
Nhưng mà thằng khác tỏ tình
Nó mê nó ghẹo nó rình khổ thân
Vợ người, ta gọi mỹ nhân
Vợ mình, thằng khác: tuyệt trần sắc hương
Vợ mình, mình thấy bình thường
Nhưng nhiều thằng khác: dễ thương cực kì
Chuyện này đâu có lạ gì
Xưa giờ của lạ trai thì rất mê
Xoay vòng cứ vậy mà dê
Dê qua dê lại không hề sai đâu
Vợ mình, vợ lạ khác đâu
Núi đồi, hang động giống nhau thôi mà
Xưa giờ ý nghĩ người ta
Bị lừa cảm xúc vậy là lầm thôi
Khi mà gạo nấu cơm rồi
Giật mình nhìn lại ôi thôi chán chường
Vợ người ta cũng bình thường
Phải đâu đặc sản cô nương tuyệt vời
Vợ chồng tình nghĩa trọn đời
Sao không nghĩ lại một thời đã qua
Tên thường là vợ của ta
Tự là bà xã hiệu là phu nhân
Quanh năm vất vả tảo tần
Chưa hề than vãn cực thân nửa lời
Chưa chồng vợ cũng tuyệt vời
Bao người đeo đuổi bao lời thiết tha
Từ ngày làm vợ của ta
Dần theo năm tháng mà ra nỗi này
Đâu rồi cái nét trang đài?
Đâu rồi vẻ thẹn của ngày hôm qua?
Đâu rồi mái tóc mượt mà?
Đâu rồi vóc liễu thướt tha nhẹ nhàng?
Đâu rồi lời nói dịu dàng?
Đâu rồi ánh mắt mơ màng tuổi hoa?...
Nhận lời làm vợ của ta
Oằn đôi vai gánh xót xa ưu phiền
Phần lo cơm áo gạo tiền
Sợ chồng mình có tình riêng bên ngoài
Nhọc nhằn chín tháng mang thai
Đớn đau vượt cạn cái ngày sinh con
Con đau vợ thức mỏi mòn
Cũng vì thiên chức héo hon úa tàn
Một ngày nhìn lại dung nhan
Vợ nào mà chẳng bàng hoàng xót xa
Còn đâu vóc ngọc thân ngà
Còn đâu nhan sắc từng là mỹ nhân
Còn đâu xao xuyến bâng khuâng
Còn đâu hờn dỗi bao lần vu vơ
Còn đâu ánh mắt mộng mơ
Còn đâu quyến rũ ngẩn ngơ bao chàng!...
Thường tình trong cõi nhân gian
Vợ thường riêng gánh phũ phàng xót xa
Chồng thường mơ tưởng người ta
Vô tình nên để vợ nhà cô liêu
Những khi nắng sớm mưa chiều
Ai người chia sẻ bao điều với ta
Khi mình bệnh tật xót xa
Vợ mình hay có người ta bên mình?
Vợ mình giờ chẳng còn xinh
Sao không nghĩ tại vì mình vì con
Sao không hỏi lúc còn sơn
Ai người đeo đuổi nỉ non ngọt ngào?
Vợ thời má ửng hồng đào
Ai người thương nhớ xuyến xao cõi lòng?
Đã là đạo nghĩa vợ chồng
Đừng gây thương tổn đau lòng vợ ta
Vợ người dẫu đẹp như hoa
Cũng không gắn bó với ta trong đời
Vợ mình là mới tuyệt vời
Che mưa chắn gió cuộc đời bên ta
Niềm vui hạnh phúc đâu xa
Yêu thương trân trọng vợ nhà có ngay
Đã từng hạnh phúc, đắng cay
Đừng vì ảo giác mà thay đổi lòng...
Bình Nguyễn
No comments:
Post a Comment