Thursday, April 9, 2020

BÁC ĐẾN CHƠI NHÀ (THUKỲ)

BÁC ĐẾN CHƠI NHÀ (Thukỳ)

Ông bà Trưởng BTC ĐH 7 Lê Chí Hiếu & anh chị Sơn cùng
Thu Vân & Thukỳ.
(Riêng tặng anh Lê Chí Hiếu TBTC ĐH 7 Atlanta)

“BÁC ĐẾN CHƠI NHÀ”








“Chẳng mấy khi bác đến chơi nhà
Trẻ thời đi vắng, chợ thì xa
Biển sâu hổng lưới sao chài cá
Vườn chật cho nên hổng nuôi gà..”

Đó là tâm trạng gia chủ Thukỳ ẩn cư nơi đảo Navarre, FL. Nên bạn nào muốn đến thăm, không những phải đi máy bay, mà còn phải đem theo lúa gạo để ăn, vì gia chủ “nghèo’ thấy chán…







 
(Trái sang) Thu Vân, anh chị Hiếu, anh chị Sơn & Thukỳ.

Anh chàng lê Chí Hiếu, Trương Ban Tổ Chức ĐH 7 tại Atlanta, gọi phone cho Thukỳ nhân dịp gia đình anh 5 người đi ăn cưới ở Destin, thành phố nằm trên con đường đến nhà Thukỳ, nên anh muốn ghé qua thăm chơi cho biết nhà cô thư ký của ảnh, nên tui vui mừng chào đón ngay không có gì trở ngại.
Sáng Chúa Nhật gia đình anh đến, chẳng có gì ngoài café và bánh ngọt buổi sáng, gia chủ có sao làm vậy.  Nỗi khổ nhất của người VN mình là ít khi hỏi bạn thích ăn món gì, tui thì sắp đi Hawaii mấy tuần, nên trong tủ lạnh lo thanh toán sạch sẽ, không dám để lại cái gì vì vắng nhà khá lâu. Buổi trưa tui lo nấu soup măng cua, hấp bắp, măng tây, squash…sau đó tính làm bò nướng, nên ướp sẵn một chậu thịt to tổ bố để đãi “ông chủ” mình theo kiểu Tây cho sang trọng, quý phái…

Khi dọn thức ăn ra ngồi ngoài nhà thủy tạ, vì ai cũng muốn hưởng gió biển, không thích vào nhà; nhưng nhìn quý vị ăn sao hổng có “enjoy” gì ráo trọi, tui mới lo lắng hỏi: “Ủa dở lắm hay sao mà chỉ ăn có soup và rau thôi, còn mấy thứ thịt thì chê hả?”
Lúc đó anh Hiếu mới nói: “Hôm qua đến giờ đi đám cưới Mỹ, ăn toàn thức ăn Mỹ chán quá; mà ở đây không có tiệm ăn VN, Sơn (cháu anh Hiếu) thích ăn cơm với cá, ngày nào cũng thế không bỏ cơm được, dù là cơm nguội cơm thiu…”

“Anh Sơn hổng thích ăn quà
Quanh năm suốt tháng về nhà ăn cơm..”

Hết cơm rồi, chỉ còn nồi không!!!


Chỉ còn 3 con cá lòng tong đãi khách, hihihi



Tánh tui thật thà nghe sao hiểu vậy, tưởng có mình anh Sơn muốn ăn cơm, nên vội vàng lấy một nồi gang để nấu cơm cho nhanh, và chỉ lấy gạo đủ cho một người ăn.
Khi mang nồi cơm ra, chèn ui ai ngờ 5 mạng đều dành nhau nồi cơm nóng hổi có cả cháy giòn dưới đáy nồi, rồi hỏi chủ nhà có cá kho không?  Tui vội vào tủ lạnh thấy còn mấy con cá kho lòng tong, liền mang ra, thế là nồi cơm cá kho bay sạch, chẳng còn hột nào làm kỷ niệm cho chủ nhà.

Cả nhà anh Hiếu xúm chọc tui “ở đảo không có gạo phải không?”
Khổ nỗi tui ở Mỹ lâu rồi, ai mà đọc tư tưởng mấy thầy cho được, nói sao tui làm dzậy, khổ ghê, thổi cơm dư chẳng ai ăn, nhà có hai vợ chồng lại sắp đi, sợ dư cơm đổ đi “hột ngọc Trời” sẽ bị tội.

 
Trời ơi, đói quá Lê Chí Hiếu phải đi mò cua bắt ốc...



Ăn xong thấy nhà hổng có cá sẵn, anh Hiếu đói quá xuống biển mò ốc, cua… bắt được cái gì ăn cái đó cho xong, chủ nhà này “tệ’ quá, anh Sơn thì móc mồi câu cá..hihihi
Buổi chiều, tui biết ý hỏi thật quý khách muốn ăn món gì,  mọi người bảo thèm bún mắm; OX tui, người Bắc di cư, rất ngạc nhiên khi những người khách PY của tui đòi ăn “bún mắm”, nên phụ làm bếp với tui và ra vườn hái ớt tươi, vì biết ăn mắm là phải có...ớt.
Tui vào nhà luộc bún, làm nước mắm.  May qúa còn hũ mắm cá thu kho đã lọc sẵn.  Thế là khách quý của tui enjoy tối đa, khen ngon, khen ngọt.  Còn cái thau thịt bò mà miếng nào miếng nấy bằng bàn tay bị ế chỏng gọng, vì ai cũng chê.
Thế mới biết dù đi đến nơi đâu thì người PY tui cũng phải có cơm và mắm làm trọng; sang Mỹ mấy chục năm rồi mà vẫn giữ như vậy;  thức ăn Mỹ, Tây chỉ ăn một lần là sợ. Tui suốt ngày cứ lo thổi nấu vì ông chồng tui cũng chỉ Vietnamese food only.


Gia đình anh chị về rồi tui ngồi nhìn những tấm ảnh mà thấy thương, vì tình cảm mặn nồng như mắm muối quê nhà, nhìn cái hình nồi cơm hết sạch, tui cười suốt cả tuần, quý anh chị nhìn cảnh này chắc chẳng ai muốn đến thăm tui, có chết cũng không đến vì thịt thì dư mà gạo mắm thì thiếu…oh, thật là một chuyện “tếu’ khó nói hết nỗi lòng người dân đất Phú mến yêu.

Xin quý anh chị nào có đến thăm tui thích ăn cái gì nói cái đó, đừng có nói “ăn sao cũng được” tui cứ chuẩn bị những thứ mình nghĩ phải đãi khách mới “sang” bao nhiêu lần khách về rồi hai vợ chồng ăn đồ thừa gần chết, mà tui thì mắt to hơn bụng...Tội nghiệp cho tui và OX “ròm” ăn thì ít mà đổ thì nhiều..huhuhu, tui biết ông “xếp” Lê Chí hiếu chỉ thích ăn cơm cá và mắm...Lần sau đến mang bao gạo và chai nước mắm cho “nặng” tình và “mặn” nghĩa:

Kỳ sau “bác đến chơi nhà”,
Kỳ tui đãi bác dưa cà, cá kho
Chắc chắn sẽ được bụng no
Ở chơi một tháng khỏi lo... vét nồi.

Navarre ngày hè,

Thukỳ

No comments: