TÌNH THƠ
Họa bài TRONG KÝ ỨC XANH của anh TRẦM VÂN
Nhớ chăng ...một khoảng trời xanh
Có đàn chim nhỏ chuyền cành với nhau
Con bé nhất cạnh giàn bầu
Mắt tròn ngơ ngác, nghiêng đầu, so vai
Như em ngày mới trâm cài
Đong đưa đôi bím tóc dài...ngồi bên
Anh cùng con cún trước thềm
Mưa rơi nhè nhẹ...ngoài hiên vắng người
Nhớ chăng anh đã cầu trời
Xin mưa cho lá, hoa rơi chặn đường
Giữ em lại với mùi hương
Đêm về nằm ngủ trên giường còn mơ
Thời gian thay đồi không ngờ
Tình thơ như chiếc lá thờ thẩn bay
Xa xôi...xao xuyến những ngày
Vụng về...tay nắm bàn tay...nhớ hoài
Bây giờ má nhạt, môi phai
Tóc thôi thắt bím, rẽ hai ngôi chờ
Bây giờ em vẫn làm thơ
Vẫn xôn xao ...vẫn tiếc bờ vai êm !
THY LỆ TRANG
******
TRONG KÝ ỨC XANH
Em về trong ký ức xanh
Nghiêng đôi chim hót chuyền cành gọi nhau
Tình tôi thả tiếng đàn bầu
Nốt trầm, nốt bổng gối đầu che vai
Tóc em thơm nắng hoa cài
Đường ngôi chẻ lệch ngắn dài đôi bên
Tình yêu tôi chẳng lệch thêm
Làm cây dù nhỏ mái hiện che người
Em về tim tím màn trời
Phải chăng nỗi nhớ đánh rơi bên đường
Buổi chiều cúi nhặt mùi hương
Kết thành chăn ấm trải giường đêm mơ
Em về mưa đổ bất ngờ
Phải lòng cơn gió thẩn thờ mưa bay
Trú mưa có nhớ những ngày
Lạy trời mưa mãi bàn tay cầm hoài?
Em về lệch giọt nắng phai
Nhớ đừng lệch sóng chia hai bến chờ
Bàn tay đưa chiếc võng thơ
Chiêm bao tôi lắc quanh bờ môi em.
TRẦM VÂN
No comments:
Post a Comment