Con Mèo Hoá Thành Người Đàn Bà
Trong tập thơ ngụ ngôn của La Fontaine có một câu chuyện rất lạ.
Đó là chuyện một người đàn ông ước con mèo cưng hoá thành người đàn bà. Anh ta
được toại nguyện để có một người vợ dịu dàng như con mèo. Thế nhưng tuy hoá
thành người, bản tính của con mèo vẫn không thay đổi.
Nhân dịp năm Quý Mão
sắp đến, Đặc San Lâm Viên mời quý vị đọc “Con Mèo Biến Thành Người Đàn Bà"
được tác giả Bùi Phạm Thành kể lại bằng thơ Lục-Bát một câu chuyện ngụ ngôn của
La Fontaine có ý nói cho dù hình dạng có thay đổi, nhưng bản tính thực sự thì
vẫn còn nguyên.
La Chatte Métamorphosée Un homme chérissait
éperdument sa Chatte ; Il la trouvait mignonne,
et belle, et délicate, Qui miaulait d’un ton fort
doux. Il était plus fou que les
fous. Cet Homme donc, par
prières, par larmes, Par sortilèges et par
charmes, Fait tant qu’il obtient du
destin Que sa Chatte en un beau
matin Devient femme, et le matin
même, Maître sot en fait sa
moitié. Le voilà fou d’amour
extrême, De fou qu’il était
d’amitié. Jamais la Dame la plus
belle Ne charma tant son Favori Que fait cette épouse
nouvelle Son hypocondre de mari. Il l’amadoue, elle le
flatte ; Il n’y trouve plus rien de
Chatte, Et poussant l’erreur
jusqu’au bout, La croit femme en tout et
partout, Lorsque quelques Souris
qui rongeaient de la natte Troublèrent le plaisir des
nouveaux mariés. Aussitôt la femme est sur
pieds : Elle manqua son aventure. Souris de revenir, femme
d’être en posture. Pour cette fois elle
accourut à point : Car ayant changé de
figure, Les souris ne la
craignaient point. Ce lui fut toujours une
amorce, Tant le naturel a de
force. Il se moque de tout,
certain âge accompli : Le vase est imbibé,
l’étoffe a pris son pli. En vain de son train
ordinaire On le veut désaccoutumer. Quelque chose qu’on puisse
faire, On ne saurait le réformer. Coups de fourche ni
d’étrivières Ne lui font changer de
manières ; Et, fussiez-vous
embâtonnés, Jamais vous n’en serez les
maîtres. Qu’on lui ferme la porte
au nez, Il reviendra par les
fenêtres. Jean de La Fontaine Livre II - Fable 18 |
Con Mèo Hoá Thành Một người đàn ông độc thân Có con mèo nhỏ vẫn từng vuốt
ve Với anh, con mèo đẹp ghê Tiếng meo meo ấy khiến mê
mẩn người Nguyện cầu có được một người Như con mèo đó thì đời vui
thay. Thế rồi bỗng nhiên một
ngày Con mèo nhỏ đó biến ngay
thành người Anh ta vui sướng nhất đời Được người vợ đúng như lời
cầu xin. Và rồi cho đến một đêm Nghe tiếng chuột gặm ở bên
góc nhà Lập tức cô nhảy chồm ra Nhưng con chuột đã chạy xa
mất rồi. Trên giường cô ta rình mồi Lại nghe tiếng chuột thế rồi
chồm ra Lũ chuột nhìn thấy cô ta Không còn sợ nữa chẳng là
mèo đâu. Bản tính chẳng thay đổi
đâu Dẫu cho hình dạng trước
sau khác rồi. Bùi Phạm Thành (ngày 3 tháng 6 năm 2021) |
No comments:
Post a Comment